Hoàng đế phong một nữ tử dân gian không rõ lai lịch làm Quý phi.
Nàng rao giảng về sự bình đẳng, mở trường nữ học, trong đầu dường như có vô vàn ý tưởng mới lạ.
Thái hậu khi nghe tin, chỉ cười nhạt:
“Ồ, thật giống ngươi khi vừa xuyên không đến.”
Ta khiêm tốn cúi đầu, đáp: “Phải.”
Phải, nhưng cũng không phải.
Khi mới đến đây, ta còn rực rỡ hơn nàng nhiều.
Nhưng bây giờ, ta chỉ là một cung nữ già nua, vô danh giữa chốn thâm cung.