Mang hình dáng mèo đã nhiều ngày, Hàm Thiền chỉ có thể làm vậy đến bản thân giữ được chút tỉnh táo, nhưng hiện tại, hắn đã không thể gắng gượng thêm nữua.
Chống lại mí mắt nặng trĩu, sự mệt mỏi lan tràn toàn thân, hắn lê thân hình mệt nhọc của mình đến thung lũng và gục xuống trước mặt Hỏa hồ ly.
Hỏa hồ ly thực sự cảm thấy không đành lòng, bắt đầu nghi ngờ liệu quyết định của mình nhiều năm trước, khi đồng ý giao dịch với thiếu niên, có đúng không….
Ít nhất bây giờ, Hỏa hồ ly không nỡ nhìn hắn phải chia lìa với thiếu nữ trước mắt.
Nếu như Hàm Thiền rơi vào giấc ngủ dài, có lẽ sau vài chục hoặc hàng trăm năm, cơ thể của hắn sẽ hồi phục, thời gian dùng để giao dịch cũng được bù đắp, không cần phải tiêu tốn nhiều giờ chìm trong mộng mị mỗi ngày.
Nhưng lúc đó, thiếu nữ nhân loại kia còn tồn tại trên thế gian này không?