Trúc mã đột nhiên mất trí nhớ, thích một nữ sinh trước đây cậu ta rất ghét.
Tôi vì yêu mà sinh hận, làm gì cũng đều nhắm vào bọn họ ở khắp nơi.
Nhưng kết cục cuối cùng, trong một con hẻm nhỏ tôi bị người của cậu ta sắp đặt làm mất đi sự trong sạch.
Được sống lại một lần nữa, khi tôi và cô ta cùng bị mắc mưa.
Tôi nhìn cuộc gọi đến từ trúc mã, lạnh nhạt nói:
“Tôi không sao, cậu đi tìm cô ấy đi.”
Sau đó tôi nhìn về phía chàng trai đứng cách đó không xa:
“Không có ai tới đón em, anh có muốn mang em đi không?”