Sau một lần xung đột, học sinh ưu tú Chân Bạch Nguyên hại giáo bá Thời Bất Phàm ngã vỡ đầu, máu chảy đầy đất. Sau khi xe cứu thương đem Thời Bất Phàm đi, Chân Nguyên Bạch run rẩy trở về nhà, nơm nớp lo sợ cầu xin ba mẹ cho mình chuyển trường, đúng như dự đoán, bị từ chối.
Chân Nguyên Bạch chỉ có thể căng da đầu đi xin lỗi Thời Bất Phàm, hy vọng lúc hắn đánh mình thì nương tay một chút. Kết quả –Thời Bất Phàm thế mà lại mất trí nhớ!
Chân Nguyên Bạch vui mừng khôn xiết: Cậu thật sự không biết tôi à? Tôi là bạn thân của cậu đấy.Sau khi nói dối mình là anh em tốt của Thời Bất Phàm, không ai dám bắt nạt Chân Nguyên Bạch nữa. Cậu quyết định phải làm thật tốt thân phận anh em thân thiết này với Thời Bất Phàm, nhưng rất nhanh sau đó cậu đột nhiên thấy ánh mắt đối phương nhìn mình rất kỳ quái.
Cho đến một ngày, giáo bá mất trí nhớ đem cậu ép vào góc tường, vừa hôn khuôn mặt chết lặng của cậu vừa cười nhẹ: Chúng là mà là anh em tốt à, tôi đã sớm biết cậu thích tôi, nhân lúc tôi mất trí nhớ mà tiếp cận tôi…… Ngoan, cho cậu một cơ hội đó, gọi chồng đi.
Chân Nguyên Bạch:…..