Thể loại: Tương lai, Chủ công, Sống lại, Cường cường, Tình Cảm, Đổi thụ, Ngược cặn bã, Sủng công, 1×1, HE
– —-
Sơ Bạch là một đứa trẻ mồ côi trên tinh cầu rác, sau khi được Cảnh Lan nhặt về, cậu đã được hưởng thụ tất cả những gì cậu chưa từng có.
Cưng chiều, thiên vị, nâng niu.
Cảnh Lan đáp ứng mọi yêu cầu của cậu, dạy cậu tất cả những gì cậu muốn học, cho cậu tất cả những gì cậu muốn có.
Ngay khi Sơ Bạch nghĩ rằng mọi thứ sẽ mãi mãi như vậy, Cảnh Lan đột nhiên dẫn về một người, mà người đó giống cậu đến tám phần.
Cuối cùng, cậu bị đuổi đi và chết trên tinh cầu Mạn Mà.
Sau khi Sơ Bạch mở mắt ra một lần nữa, cậu trở lại năm thứ năm được Cảnh Lan nhận nuôi, đêm đầu tiên hai người xác định mối quan hệ.
Cậu bị bỏ thuốc, trong cơn mê man, cậu đẩy người kia ra, trốn vào tầng hầm bí mật của mình.
Ngay khi cậu chuẩn bị âm thầm chịu đựng, trong bóng tối bỗng vang lên tiếng động.
Sơ Bạch:?
Khoảnh khắc tiếp theo, đèn bật sáng, một người đàn ông có vẻ mặt u ám đứng dậy từ góc phòng.
Toàn thân hắn đầy vết thương đang rỉ máu, đôi mắt đen láy sâu thẳm và đáng sợ trong không gian tĩnh lặng.
Nhưng mà –
Đây không phải là kẻ thù không đội trời chung của Cảnh Lan sao!
Cận Văn Tu, một trong ba vị Vực chủ tương lai của các tinh vực, người được đồn đại là giết người dã man, u ám và tàn nhẫn.
Sơ Bạch: Đúng là xui xẻo
Cậu nhìn chằm chằm vào ánh mắt đầy sát khí, nghĩ đến những thủ đoạn tàn nhẫn của người kia, cậu không nói một lời nào mà lùi lại phía sau…
…
Sau khi Sơ Bạch chết, có tin đồn rằng một vị Vực chủ nào đó đã phát điên đi tìm người.
Cảnh Lan bỏ lại ánh trăng sáng của mình, chạy đến tinh cầu Mạn Mà, đào bới khắp nơi nhưng thậm chí không tìm thấy cả xác.
Sau khi trở về, gã suốt ngày say xỉn, mê man bất tỉnh, cuối cùng bị tinh vực láng giềng tấn công, chết dưới làn đạn của thủ lĩnh đối phương.
Nhưng mà, gã đã sống lại.
Ngay khi gã vừa khóc vừa cười đi tìm Sơ Bạch, muốn cứu vãn tất cả, gã lại phát hiện ra cậu đã biến mất.
Ngay sau đó, tại bữa tiệc mừng chiến thắng của kẻ thù không đội trời chung của gã, gã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó –
Gương mặt nghiêng xinh đẹp vẫn lạnh lùng và thờ ơ như mọi khi, ánh mắt lướt qua, Sơ Bạch nhìn thấy gã, nhưng trong đôi mắt bạc không còn hình bóng của gã nữa.
Khi Cảnh Lan ngây người muốn tiến lên, một bàn tay mạnh mẽ đột nhiên đặt lên vai Sơ Bạch kéo cậu lại.
Chỉ thấy Cận Văn Tu nhếch mép cười như không cười, ánh mắt lạnh lùng và khinh miệt nhìn gã,
“Vực chủ Cảnh, quản cho tốt đôi mắt của anh.”
Lời tác giả:– CP: Xinh đẹp lạnh lùng công (Sơ Bạch) × Chó điên chiếm hữu cực mạnh thụ (Cận Văn Tu)
– Đổi thụ, nhẹ nhàng ngược cặn bã, công thụ sủng lẫn nhau.
– Công không yếu, không phải yêu từ cái nhìn đầu tiên.
– Công đã từng quan hệ, thụ thì chưa. Sau khi sống lại cả hai đều còn trynh.
– Nhiều lôi mìn, cân nhắc trước khi đọc.