Trên sân khấu trường Nam Trung, trong buổi lễ bế giảng năm học, Phó Hi – một nữ sinh xinh đẹp với mái tóc dài đen mượt, đôi mắt to tròn long lanh và nụ cười rạng rỡ – đang tự tin đứng trên bục phát biểu, bản thảo bài phát biểu được kẹp chặt trong tay.
Dù xung quanh vang lên tiếng xì xào, bàn tán không ngừng nghỉ, Phó Hi vẫn giữ bình tĩnh, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy thu hút vang vọng khắp hội trường. Sau khi kết thúc bài phát biểu, cô cúi chào lịch sự và nhận được tràng vỗ tay tán thưởng từ phía dưới. “Này Thần ca, sao cứ nhìn chằm chằm Phó Hi thế?” Mạnh Vũ trêu chọc Lục Hoàn Thần, gã bạn thân nổi tiếng lạnh lùng và khó gần.
Phó Hi, nữ sinh với vẻ đẹp dịu dàng, thanh tao cùng thành tích học tập xuất sắc, cùng khả năng chơi đàn dương cầm điêu luyện, luôn khiến các nam sinh say mê. Giống như ánh trăng sáng lung linh, cô là hình ảnh hoàn hảo của một “thiên nga trắng” trong mắt họ.