1.
Nghe đồn thiên kim Úc Thịnh của nhà họ Úc trong thành phố B có một trợ lý nhan sắc hoàn mỹ.
Trong lúc cô mệt nhọc, anh sẽ lặng lẽ tiếp nhận công việc trên tay cô giúp cô xử lý xong;
Sau khi cô nổi nóng đập đồ, anh cũng sẽ yên tĩnh xử lý mảnh vụn, giúp cô bôi thuốc lên ngón tay;
Bạn gái của chồng sắp cưới đến gây rối, anh sẽ mặt không đổi sắc liều mình bảo vệ cô.
Anh sẽ xử lý tất cả yêu cầu hợp lý hay vô lý một cách tốt nhất, tựa như một con robot xử lý công việc không chút cẩu thả.
Bất kể cô trêu anh như thế nào, anh đều sẽ dùng dáng vẻ bình tĩnh nhất xử lý mọi chuyện.
Cô muốn khen thưởng cho trợ lý hoàn hảo, nhưng tặng nhà anh còn trả tiền, tặng cổ phần anh cũng không nhận, tặng xe anh vốn không dùng…
Haiz, làm khó bà chủ rồi, lòng dạ trợ lý khó đoán.
Úc Thịnh đau đầu: “Vậy rốt cuộc anh muốn gì?”
Thu Tự nhìn cô, gương mặt điển trai lạnh lùng, hàng mi dài che đi sóng ngầm cuộn trào trong mắt.
Muốn em.
Mỗi ngày đều muốn vứt bỏ thân phận trợ lý, tùy ý làm bậy.
Sếp Úc, loại chuyện như vậy, được chứ?
[Câu chuyện về công chúa trong lòng chỉ có sự nghiệp và kỵ sĩ bảo vệ của cô] [Nam chính yêu thầm và bảo vệ] [Nam chính lớn hơn nữ chính bốn tuổi, song xử, HE, trợ lý không phải thân phận thật] [Câu chuyện nhỏ]Đáy mắt anh mang theo lửa tình nóng bỏng chưa tan, gương mặt đẹp lạnh lùng vì không còn kiềm chế mà trông đặc biệt quyến rũ.
Cổ áo sơ mi của anh mở toang, trái cổ hơi nhúc nhích vì hơi thở dồn dập, cần cổ đỏ bừng.
Cô chợt nhận ra điều đáng giận nhất là loại bị động này.
Cô lên tiếng, giọng hơi khàn khàn, lành lạnh: A Tự, ai cho anh tùy tiện hôn em.
Trên mặt anh mang theo tự trách và mất mát: Xin lỗi.
Úc Thịnh rất giận, dùng sức đẩy anh về hướng bức tường đối diện trên hành lang: Ngậm miệng, không cho anh lên tiếng.
Lưng anh chạm vào tường.
Úc Thịnh ngẩng đầu, giọng lạnh lùng: Em còn chưa cho phép anh được quyền tùy tiện hôn em.
Cô bỗng tiến lên một bước, ấn vào ngực anh: Không được nhúc nhích, muốn hôn cũng phải là em hôn anh…
Âm cuối biến mất khi cô ngẩng đầu dán môi lên môi anh.
2.
Sau mấy tháng chia tay với Úc Thịnh, Cố Giác mới phát hiện rằng mình bị đá.
Lúc này, tin đồn mập mờ của Úc Thịnh và trợ lý đã đồn ra ngoài, Cố Giác tức giận rút vốn đầu tư Úc Thị.
Mấy hôm sau, thư ký đưa đến một bức thư.
Cố Giác: Thế nào, cô ấy biết lỗi rồi à, viết thư xin tha thứ sao?
Thư ký: Sếp Cố, đây là thẻ của cô Úc đưa cho ngài. Cô ấy nói đã có tân sủng (*) rồi, người đó cao hơn ngài, đẹp trai và cũng sạch sẽ hơn ngài, cô ấy không cần Úc Thị nữa, đây là phí chia tay.
Cố Giác:…
(*)Đề cập đến món đồ/ sự vật/ sự việc mới, được người chủ yêu thích, cưng chiều.