Tác giả: Đừng đùa nữa (Biệt cảo tiếu liễu)
Văn án:
Tôi nhặt được Ma Tôn, nhận nó làm học trò, còn hạ chú để đọc được suy nghĩ của nó.
Dự định hễ phát hiện ý nghĩ xấu là cắt đứt ngay.
Ma Tôn nhìn con thỏ, thầm nghĩ: “Tay thấy thiếu thiếu, muốn bắt nó bẻ cổ ghê á.”
Tôi vội vàng cầm tay nó,
Phù, giờ hết thấy thiếu thiếu chưa?
Bé Ma Tôn ngoan ngoãn cúi đầu, lại nghĩ: “Trong giấc mơ đêm qua, bàn tay này của sư phụ cào lên lưng mình…”
?
Nghiệt đồ!