Tôi nhận được tin anh đã chết, người tôi yêu nhất, đã chết khi làm nhiệm vụ. Anh tên Giang Tuỳ, anh là cảnh sát ngầm, chuyên nằm vùng ở các tổ chức nguy hiểm nhất.
Năm năm trôi qua, tôi vẫn nhớ anh da diết, nhưng khi tôi cho rằng tôi có thể quên anh, anh lại đột ngột xuất hiện ngay trên đường.
Nhưng tôi không ngờ rằng, lời nguyện cầu trong năm năm đã bị ác ma nghe thấy, anh thay đổi thân phận, có vợ con, anh có tất cả nhưng anh lại quên tôi.
Tôi nói với Giang Tùy: “Anh quên em rồi vậy em cũng không cần anh nữa”.
Anh khóc đỏ mắt, tôi hỏi sao anh lại khóc, anh chỉ thẫn thờ buồn bã nhìn tôi, rồi lắc đầu.