Cả kinh thành đều biết, trong lòng phụ thân ta chỉ có hình bóng bạch nguyệt quang của ông – vị nữ Tướng quân anh dũng.
Nhưng mẫu thân ta lại lén bỏ thuốc vào rượu và trèo lên giường ông.
Sau đó, bà mang thai ta.
Bà nghĩ rằng nhờ vào con cái, bà sẽ được nâng đỡ và ban ân. Thế nhưng, phụ thân ta không chấp nhận điều đó.
Nhờ vào sự hiện diện của lão phu nhân mà ta mới được sinh ra.
Vài năm sau, nữ Tướng quân khải hoàn trở về trong vinh quang.
Phụ thân liền đem cả hai mẹ con ta đuổi ra ngoài.
Mẫu thân ta ghét bỏ ta, xem ta như gánh nặng và cũng không cần ta nữa.
Nhưng ngay khoảnh khắc bà vứt bỏ ta, vị nữ Tướng quân xuất hiện.
Bà bước tới dưới ánh sáng, đưa tay về phía ta.
“Ngươi có muốn theo ta về nhà không?”