Vào ngày thứ ba sau khi ta chết.
Phu quân của ta khải hoàn trở về, cưới muội muội của ta.
Mười dặm hồng trang, cả Kinh thành đều ngưỡng mộ.
Phụ thân càng dâng sớ lên Hoàng đế, xin phong cho phu quân ta làm Thượng tướng quân.
Chẳng một ai nhớ đến, dưới lớp đất lạnh lẽo, còn chôn vùi một bộ hài cốt khô héo của ta.
Khi muội muội ta tràn đầy vui mừng, tưởng rằng có thể an vị trong phòng the đỏ thắm, nào ngờ, nơi nàng ta bước vào lại là căn phòng tra tấn lạnh lẽo của phu quân.
Đêm tân hôn, Cố Mân bóp cổ nàng ta, ấn nàng ta lên giá hình: “Rốt cuộc là tự ngươi nói ra, hay là ta phải dùng hình tra khảo để ép hỏi các ngươi đã hại chết phu nhân của ta như thế nào?”