Tác giả: Tiết Hỏa Hỏa
Thể loại: Truyện Ngược, Đam Mỹ, Đô Thị…
Văn án:
Lâm Du không thể tưởng tượng nổi, hóa ra bản thân chỉ là kẻ thế thân cho người khác. Cậu làm cả bàn đồ ăn ngon lại không bằng một cuộc điện thoại. Lúc Phó Thời Văn nghe được điện thoại của bạch nguyệt quang, hắn đã rời đi luôn.
Phó Thời Văn nói: “Cơ thể của An Trừng không tốt, tôi đi xem em ấy, em ở nhà ngoan ngoãn một chút, đừng nổi nóng.”
Lâm Du gật đầu, cậu nghĩ là, chỉ cần bản thân ngoan ngoãn một chút, thì có thể ở mãi bên cạnh Phó Thời Văn.
Ở trước mặt bạn bè của Phó Thời Văn, anh bảo mọi người gọi bạch nguyệt quang là chị dâu, Lâm Du coi như bản thân không nghe thấy gì.
Lúc họp mặt đại gia đình, Phó Thời Văn cũng đưa bạch nguyệt quang trở về, Lâm Du lại tiếp tục giả vờ là không biết.
Sau này, Lâm Du mang thai.
Bạch nguyệt quang ép cậu phải uống thuốc phá thai, cậu phản kháng, đẩy bạch nguyệt quang ra.
Theo đà đó, bạch nguyệt quang giả vờ ngã xuống, nhìn ra phía sau lưng cậu, rơm rớm nước mắt: “Anh Thời Văn, em xin lỗi, em không nên động vào Lâm Du làm cậu ấy tức giận.”
Phó Thời Văn bế bạch nguyệt quang dậy, khuôn mặt đau lòng, hỏi bạch nguyệt quang có đau không.
“Chỉ hơi đau tay một chút, không sao đâu.”
“Đi bệnh viện.”
Lâm Du ôm bụng, cố nhịn đau đớn xuống, nói với Phó Thời Văn: “Phó Thời Văn, em không thoải mái.”
Phó Thời Văn quay đầu lại, lạnh nhạt nói: “Lâm Du, em giả vờ cái gì? “
Cuối cùng, Lâm Du cũng không thể tự lừa bản thân được nữa, nhìn bóng dáng hai người đang dần biến mất ở cửa, cậu nói thầm: “Chúc hai người hạnh phúc.”
Sau ngày hôm đó, Lâm Du biến mất. Mới đầu, Phó Thời Văn chỉ cho là, Lâm Du đang đùa giỡn với anh mà thôi.
Sau này, Phó Thời Văn đã tìm toàn bộ thành phố A, nhưng mà…anh không tìm thấy cậu.
***Bạch nguyệt quang: ám chỉ người mình ái mộ nhưng lại không được ở bên, giống như mặt trăng, dù rất sáng, ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt nhưng lại rất xa, không thể với tới được.