Thể loại: Hiện đại, nhẹ nhàng, ngọt sủng, quân nhân, HE
Độ dài: 78 chương + 8 ngoại truyện
- Cửu biệt gặp lại. Trên đường đi, nam nữ chính sẽ xa nhau một thời gian ngắn khoảng 1500 chữ.
- Cựu lính bắn tỉa SWAT, boss bùm nổ hormone X Thiên kim tiểu thư giỏi cận chiến bỏ trốn khỏi nhà.
- 1V1 ngôn tình có xen lẫn một số vụ án/song C, song mối tình đầu.
Tag: Hào môn gia thế, Thiên chi kiều tử, Chế phục tình duyên, Nghiệp giới tinh anh.
CP: Tô Linh x Thẩm Tử Kiêu
Tóm tắt: Nguyện dẫn lửa thiêu thân vì em.
Chủ đề: Song hướng cứu rỗi.
Giới Thiệu :[1]Tô Linh gặp Thẩm Tử Kiêu vào một đêm mưa.
Lúc ấy anh bị thương vì cứu người, cả người đều là máu, tay đặt trên đầu gối, nửa sống nửa chết dựa vào đầu ngõ hẻm.
Tô Linh lấy dù che lên người anh, lúc xoay người chuẩn bị đi thì lại bị anh nắm chặt cổ tay lại.
Đôi mắt hẹp dài của Thẩm Tử Kiêu hơi phiếm hồng, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm Tô Linh, tựa như một con sư tử vừa mới tỉnh dậy, cả người toát lên sự lạnh lẽo thấu xương.
Sau đó … Tô Linh đưa anh về nhà.[2]Người trong nghề đều biết, cô tiểu thư Tô Linh trốn khỏi nhà kia, nhìn như vô hại, nhưng thực chất toàn thân đều có gai nhọn.
Cô từng ở trước mặt bao người, một động tác xinh đẹp quật ngã một tên tội phạm qua vai mình, cực kì dứt khoát và nhanh nhẹn giữ chặt cánh tay của người nọ lại, dùng một vật bén nhọn kề lên cổ người đó.
Có một tên ăn chơi trác táng trào phúng nói: “Tô Linh đã không còn được người nhà che chở, còn thích xông pha không biết trời cao đất rộng như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ trêu chọc phải phiền toái.”
“Cứ để cô ấy trêu chọc.”
Thẩm Tử Kiêu cứ thưởng thức chiếc cốc pha lê không chút để ý, hơi ngước mắt lên, giọng lạnh nhạt: “Tôi có thể che chở.”[3]Tô Linh cảm thấy, Thẩm Tử Kiêu chắc chắn là một tên nghèo đáng thương không có nhà để về, không nơi nương tựa. Có một ngày, Tô Linh tò mò: “Nếu mấy năm trước anh không lựa chọn con đường trở thành đặc cảnh thì anh sẽ làm nghề gì?”
Thẩm Tử Kiêu ngước mắt, trả lời không chút suy nghĩ: “Kế thừa gia sản nhà anh, trở thành một phú nhị đại.”
Tô Linh vẫn luôn cho rằng Thẩm Tử Kiêu chỉ đang khoác lác.
Mãi đến thời điểm hai người tình cờ gặp lại nhau lần nữa, Thẩm Tử Kiêu xuất hiện trong một buổi đấu giá, ngồi ở vị trí đáng chú ý nhất bên trong hội trường, vung tiền như rác, mua lại một hòn đảo.
Vì em, anh cam tâm tình nguyện lao vào lửa thiêu thân.
Em là tín ngưỡng không bao giờ phai mờ cho đến khi anh chết đi, em là khát vọng và cố chấp cuối cùng của cuộc đời anh.