Một hôm, Đỗ Nhược chợt xuyên vào một truyện cẩu huyết ngọt sủng, trở thành bạn gái cũ của vai ác, người có ý đồ câu dẫn nam chính, tổng giám đốc bá đạo.
Cô họa sĩ nhỏ Đỗ Nhược hoảng sợ trợn to đôi mắt nai ngây ngốc: “Không! Cô không muốn trở thành pháo hôi trong truyền thuyết!”
Từ đó, nam chính ghét cái gì, Đỗ Nhược sẽ hết lần này đến lần khác làm cái đó, chỉ vì để cho nam chính Cố Uyên thấy cô sẽ muốn đi đường vòng.
Cố Uyên không thích nguyên chủ trang điểm đậm và lòe loẹt, Đỗ Nhược vui mừng tô lông mi thành chân ruồi, vẽ mắt thành mắt gấu trúc;
Cố Uyên ghét nguyên chủ xa xỉ hám giàu và nịnh bợ, thì ngay trước mặt Cố Uyên, Đỗ Nhược khoe khoang mua hai chiếc bánh rán đắt tiền, một cái ăn, một cái cho chó ăn.
Đối mặt với bạn gái cũ khó nói nên lời như vậy, Cố Uyên cũng một lời khó nói hết.
Cho đến một ngày, Đỗ Nhược bị lộ tẩy tại chỗ, để mặt mộc búi đầu tròn, cùng nhảy nhót vui đùa với bạn nhỏ ba tuổi《 cảm thấy mình thật dễ thương》
Cố Uyên nheo đôi mắt hồ ly đầy nguy hiểm, hóa ra thực sự không phải là ảo giác của anh, nhìn lại quả nhiên là trong trẻo mới mẻ!
Đã ngon miệng như vậy, anh quyết định sẽ ăn luôn!