Dạo gần đây Tiêu Chỉ bắt đầu nghiện ngập trò chơi thực tế ảo, đam mê bất diệt của cậu là đánh cướp boss của những người chơi khác, còn tặng quà, đi dạo, trải qua từng ngày hạnh phúc với anh trai bé bỏng A Sâm vừa hiền lành lại vừa xinh đẹp dễ ngượng nữa. Thế mà vừa tỉnh dậy, cậu bỗng phát hiện ra mình xuyên vào trò chơi, mà trò chơi đã không còn là phiên bản năm đó nữa.
Nghe nói lãnh chúa Hessen lạnh lùng hà khắc từng bị một người lừa tài gạt sắc, sau đó người ấy như bốc hơi khỏi thế gian, để hắn một mình chờ đợi người yêu suốt mấy trăm năm. Đến tận bây giờ, lệnh truy nã ấy vẫn còn hiệu lực, mà người kia lại chẳng thấy tăm hơi.
Tiêu Chỉ nhìn vào số vật phẩm không còn phát hành đang lấp lánh ánh vàng trong ba lô:…Đây chẳng phải là đang nói mình hả?
Vì giữ mạng nhỏ, cậu đành phải tự bước đi trên con đường đánh boss, hành người chơi, trở thành một huyền thoại trên lục địa rộng lớn này.
Thời thế loạn lạc, thái tử tạo phản bất ngờ bị giết chết.
Vật phẩm cao cấp xuất hiện trong hội đấu giá khiến mọi người khiếp sợ.
Thành cổ tưởng chừng như đã biến mất cả ngàn năm, bỗng nhiên xuất hiện trên nhân gian.
…
Tiêu Chỉ: “Đúng vậy, tất cả chuyện này đều là tôi làm.”
Sau đó cậu không cẩn thận có tí mà đã bị liệt vào danh sách thảo phạt lãnh chúa Hessen mất rồi.
Hoàng đế: “Dũng sĩ, tương lai nhân loại trông cậy hết vào ngài.”
Giáo hoàng: “Hãy đại diện cho chính nghĩa tiêu diệt tà ác đi!!!”
Người chơi: “Đại chiến lần này có đại lão tham gia, chúng ta nắm chắc phần thắng rồi.”
Tiêu Chỉ: “Đợi chút đã…”
Lãnh chúa Hessen: “Mạng của ta, nếu em muốn thì ta sẽ cho em, chỉ cần em chấp nhận giữ thi thể ta bên cạnh.”
Tiêu Chỉ: “Thật ra mấy trăm năm nay đã xảy ra chuyện gì thế?!! Trả lại anh trai bé bỏng dịu dàng cho tôi đi!!!”
Một câu giới thiệu vắn tắt: Sao tôi lại không biết thế này?
Lập ý: tương lai không thể biết trước được điều gì, nhưng ta có thể sống cho hiện tại.