“Đứa này không tệ, đưa cho lão Tam nếm thử trước.” Nghe thấy tiếng cười dâm đãng vang lên bên tai, Thịnh Hạ càng cố gắng giãy giụa, nước mắt đã thấm ướt miếng vải đen đang che trên mắt. Một tiếng thét chói tai đến tê tâm phế liệt vang lên cách đó không xa, còn có tiếng xé rách quần áo xen lẫn hơi thở nặng nề của đàn ông, từng giây từng phút tra tấn dây thần kinh yếu ớt của cô.
Dường như là ở sát vách. Cổ tay bị dây thừng thô dày trói đến đau nhức, cô cố nhích từng chút dựa lưng vào sát vách tường, muốn khóc nhưng cũng không dám phát ra tiếng, cơ thể không ngừng run lên. Ở bên cạnh hình như còn có hơn mười nữ sinh khác. Những thiếu nữ đó có lẽ cũng trạc tuổi với cô. Ai nấy cũng đang lo sợ khóc lóc, nhưng bởi vì trên miệng ai cũng bị bịt kín bằng miếng vải dày nên tiếng khóc phát ra nghe như tiếng rên rỉ thút thít.