Văn Khê xuyên thành pháo hôi trong một quyển sủng văn giới giải trí, nguyên chủ là trà xanh cấp thấp vạn người ngại. Dù biết rõ sẽ bị vai chính công trị tội làm cho mình thân bại danh liệt, nhưng cậu vẫn bị hệ thống cưỡng chế làm nhiệm vụ mà ôm đùi công, làm tên liếm cẩu công, làm chất xúc tác trong tình cảm giữa công chính và thụ chính.
Văn Khê: Diễn, tôi giỏi nhất là diễn đấy!
Vai chính công là người cứng như sắt, rắn như kim cương, làm cho cậu liếm gian nan muốn chết.
Kết quả lật xe bị người “làm”.
Sau đó cậu chịu khổ phong sát, dứt khoát trốn chạy đi sinh bé con.
Vài năm sau, vì miếng cơm manh áo mà phải dắt bé con trở về, lần này cậu sẽ làm lại chính mình, lộ hết tài năng.
Cậu nâng mặt của bé con không hề giống mặt của vai chính công chút xíu nào mà nghĩ, lúc này chắc chắn nhất định không bị lật xe nữa!
Sau đó, cậu vẫn bị chờ tới hợp đồng hôn nhân của vai chính công: Kết hôn, không được công khai, chờ bé con lớn rồi biết suy nghĩ thì sẽ ly hôn ngay lập tức.
Hay lắm cái tên tra công này!
Cậu ký tên của mình vào, không hề sợ hãi.
Sau, vai chính công ôm chân cậu: Bảo bảo anh sai rồi, đừng ly hôn, cầu công khai!
– —————-
Cực phẩm mỹ nhân Thụ X Giả đứng đắn khẩu thị tâm phi si tình cưng thụ cuồng ma Công.
1. Bên trong có hợp đồng hôn nhân, nam nam sinh con, có truy thê nhưng không hỏa táng tràng.
2. Thế giới giới giải trí lý tưởng, năng lực của Công rất mạnh, Thụ sẽ không gặp bất kỳ việc gì khiến suy sụp, sẽ không có gió tanh mưa máu, chỉ nghiêm túc làm diễn viên.
3. Bé con là thiên tài nhỏ vạn người mê không có thiên lý.
4. Công mặt ngoài lạnh lùng như núi băng nhưng thật ra rất si tình, từ khi bắt đầu là đã thèm thân mình của Thụ, là kiểu cực kỳ cực kỳ cực kỳ thèm thuồng.