Tên truyện: Sau khi xuyên thư gặp vai ác cố chấp, tôi làm cá mặn*
(穿书遇见偏执反派后我咸鱼了)
*咸鱼: Ở thời cổ đại, cá ướp muối/ cá mặn/ cá muối ẩn dụ cho xác chết. Hiện nay, nó được dùng chỉ những người lười biếng đến mức không muốn di chuyển, không có ước mơ hay đam mê gì, nói ngắn gọn là ăn nằm chờ chết. (nói dễ hiểu là lười)
Tác giả: Hạp Đường Tiền Tuyến (嗑糖前线)
Editor: Tiêu
Beta: Kem
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, Tiên hiệp, Cường cường, Ngọt, Xuyên thư, Sảng văn, 1×1, HE.
Từ khóa: Vai chính: Yến Cảnh Hành, Phàn U Dật ┃CP: Cố chấp đáng yêu Ma Tôn công x cực kỳ mạnh nhưng lười, đại năng Tiên giới thụ
Tóm tắt: Ta chỉ là muốn lười, chứ không phải là không đánh lại ngươi.
Lập ý: Cho dù lười cũng phải bảo vệ người yêu
Văn án
Sau khi ngủ một giấc tỉnh dậy, Yến Cảnh Hành phát hiện mình xuyên vào một bộ phim tiên hiệp gần đây y đang cùng mẹ xem tên là 《 Tiên Tôn Lạnh Lùng Yêu Ta 》.
Y không xuyên thành nam chủ hay nữ chủ, mà xuyên thành một vị đại năng Tiên giới không biết tên tuổi.
Một nam tử chĩa kiếm vào cổ y: “Cho ngươi hai lựa chọn, một là thẳng thắn chịu chết, hai là….”
Yến Cảnh Hành gật gật đầu, cằm dựa lên mũi kiếm: “Chọn hai, ngài để kiếm xa một chút, ngửa đầu mỏi quá.”
Phàn U Dật: “….Bản tôn là Ma Tôn Phàn U Dật, ngươi đã chọn hai, vậy thì phải làm việc cho bản tôn, ngươi diễn sủng phi của bản tôn, đi ra ngoài gây sự, bản tôn diệt toàn tông bọn họ.”
Yến Cảnh Hành: “Được, được. Ta cũng có mấy cái yêu cầu, yêu cầu không nhiều lắm, lo ăn lo ở lo bảo vệ ta là được.”
Phàn U Dật: “Được.”
Gần đây, Ma Tôn mà người đời cho là vui giận bất thường, cực kỳ tàn bạo tìm một tiểu bạch kiểm làm vợ, tùy ý y làm bậy, yêu chiều không thôi.
*tiểu bạch kiểm: mặt trắng, ý ở đây là người đẹp ăn cơm mềm, được bao nuôi.
Người kia tên Yến Cảnh Hành, gây sự xong thì gọi Ma Tôn.
Phàn U Dật: “Ai dám bắt nạt khanh khanh đáng thương của bản tôn?”
Ma Tôn, xin ngươi đi rửa mắt đi! Là ai bắt nạt ai?
…Một ngày nào đó…
Phàn U Dật đưa Yến Cảnh Hành ra ngoài, kẻ thù của Phàn U Dật kết bè kéo tới giết hắn.
Phàn U Dật ra sức bảo vệ nam nhân xinh đẹp phía sau, cho tới khi hắn phun ra một ngụm máu.
Yến Cảnh Hành vốn dĩ cho rằng Phàn U Dật có thể đối phó đám gà mờ này, không ngờ rằng hắn lại bị đánh đến hộc máu.
Phàn U Dật bi tráng: “Khanh khanh, ngươi mau trốn đi, ta chặn chúng lại cho ngươi.”
Yến Cảnh Hành hoạt động gân cốt, “Haizz, đừng nghiêm trọng như vậy. Bên kia, chưa trải qua sự cho phép của ta mà dám đánh người của ta là sao?”
Đưa ngươi đi gặp Diêm Vương.