Văn án
1.
Khi Vân Ngạn tỉnh lại lần nữa, cậu phát hiện bản thân đã xuyên thành tên pháo hôi trong một quyển truyện thế thân cẩu huyết.
Nhân vật này giống như là một chiếc giẻ lau dùng để tôn lên vẻ thanh thuần và khiêm tốn không chút giả tạo của nhân vật chính.
Cậu ta vốn có thể gả vào một gia đình giàu có, làm một “phu nhân” nhàn nhã, nhưng cậu ta vì “chân ái” mà đào hôn, cuối cùng lại vì sự phản bội của “chân ái” và lửa giận của “vị hôn phu” mà chết thảm.
Lúc cậu xuyên vào là thời điểm Vân Ngạn đang đào hôn.
Nhìn cái tên “gian phu” cặn bã trước mặt, Vân Ngạn cầm cây gậy đánh tới.
Ngại quá, tôi còn muốn sống lâu hơn một chút.
Trở lại hiện trường hôn lễ, khoảnh khắc nhìn thấy vị hôn phu kia.
Vân Ngạn:…anh ấy đẹp trai quá.
Tại sao lại muốn đào hôn? Não của nguyên chủ bị thủng à???
2.
Vân Ngạn sống lại một lần nữa, cũng lười thu liễm.
Dỗi trời dỗi đất, làm mưa làm gió, trở thành một đống bùn trong giới giải trí bị người người đòi đánh.
Sau khi bị hắc toàn mạng, dưới áp lực rất lớn bộ phim đầu tiên của cậu được công chiếu.
Anti:… mẹ tôi hỏi tôi xem phim mắc gì phải quỳ… TAT
3.
Chương trình giải trí phát sóng trực tiếp, tổ tiết mục đã vội vã chạy đến từ sáng sớm.
Vân Ngạn mặc chiếc áo ngủ dài không quá đầu gối, đi chân trần ra mở cửa.
Đạn mạc: aaaaa đôi chân này! tôi có thể ngắm suốt 1 năm luôn!
Cánh cửa phía sau cậu bị đẩy ra, người đàn ông ngồi trên xe lăn cau mày: “Ngạn Ngạn, đi tất vào, coi chừng bị cảm.”
Hai giây sau, Vân Ngạn giận dỗi kề mặt sát máy quay: “Không được quay anh ấy, chồng của tôi đẹp trai thế, chỉ có tôi mới được nhìn!”
Đạn mạc:…!!! đây chẳng phải là Thẩm đại lão trong truyền thuyết sao?!!
4.
Thẩm Sơ Hành tưởng rằng mình cưới được một chú thỏ trắng nhỏ, không ngờ lại là một cây thuốc phiện có độc.
Hắn không thể kiểm soát được mà trầm mê trong đó, muốn đem cậu dung nhập vào trong máu thịt của bản thân.
Vô pháp vô thiên cưng chiều cậu, sẵn sàng vì cậu làm bất cứ điều gì*.
*từ gốc là甘之如饴, theo mình tra baidu thì nó có nghĩa là cảm thấy ngọt giống như đường, thể hiện sự sẵn sàng chịu đựng khó khăn và đau đớn.
“Lòng ta từng như tro tàn, nhưng vì người mà thắp lại ngọn lửa.”
Yêu nghiệt diễn tinh thụ x tàn tật hung ác nham hiểm chủ tịch công
【Tips】
1. Công thụ là duy nhất của nhau.
2. Cả công và thụ đều sẽ không chạy khỏi định luật “Thật thơm”*, cùng với những hiện trường vả mặt khác nhau.
*”Thật thơm” được dùng để chỉ những người ban đầu thì mạnh miệng sau thì bị vả không trật phát nào.
3. Chân của công sẽ không khỏi, nhưng sẽ gắn chân giả, chú ý kỹ trước khi đọc.
4. Chậm nhiệt, tác giả viết tuyến tình cảm tốt hơn xây dựng cốt truyện. (này là lời của tác giả ý, mình vừa làm vừa đọc nên không biết trước như nào, nhưng những bạn yêu cầu cốt truyện logic chặt chẽ nên cẩn thận trước khi nhảy hố).
*******