Hứa Tây xuyên thư.
Cậu xuyên vào một quyển tu tiên, biến thành linh sủng vừa xuất hiện đã đắc tội Ma Tôn, rồi bị Ma Tôn gọn gàng đập chết, là cái loại pháo hôi không sống nổi một chương.
Hứa Tây vừa xuyên tới đã bị nhốt trong lồng sắt, nghe thấy Ma Tôn địa vị cao quý mở miệng đầy lạnh nhạt, “Giết đi.”
“…!”
Mắt thấy vừa xuyên qua đã sắp hẹo, dưới tình huống cấp bách, Hứa Tây không còn cách nào khác đành luôn miệng ca ngợi dung mạo Ma Tôn, vì mạng sống liều mình bán manh.
Một đám lông màu trắng nghiêng đầu nghẹo cổ làm mặt quỷ, nhìn rất giả.
Ma Tôn quả nhiên im lặng.
Vẻ mặt Hứa Tây đầy chờ mong, cho rằng bản thân đã thoát được một kiếp.
Sau đó cậu nghe thấy Ma Tôn tức đến bật cười, “Ngươi bày ra trò hề này vì muốn khiêu khích bổn tọa?”
Hứa Tây: “…”